Nghe những lời thiệu của bài hát XIN LỖI TÌNH YÊU do ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng thực hiện thì dường như đây là một câu chuyện tình buồn...một chàng trai và một cô gái yêu nhau nhưng đã không đi hết đoạn đường...cô gái đã ra đi ,đã chết...chỉ còn chàng trai ở lại với một lời hứa không bao giờ thực hiện được nửa...
Nhưng với tôi,không hẳn là vậy,các bạn ạ!Tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện...
Ngày đó,có một người đàn ông bình thường như bao người đàn ông khác,anh ta sống trong một gia đình cũng bình thường như bao gia đình khác,Anh ta có nhiều tài vặt...biết đàn,biết hát,biết làm thơ,nghe nhạc,biết vẽ,biết kể chuyện.ăn nói rất ngọt ngào...trong cuộc đời anh ta đã có biết bao nhiêu mối tình trãi qua,mối tình nào cũng có ít nhiều kỷ niệm,nhưng chỉ thoáng qua như cơn gió mùa thu...
Thế rồi cho đến một hôm...anh ta đã gặp một người con gái,một cô sinh viên tỉnh lẻ lên thành phố trọ học,,,họ đến với nhau bình thường như bao người khác,mến mộ tài nhau qua những câu hát,lời thơ,trao đổi với nhau biết bao kiến thức về học tập,văn chương,cuộc sống...
Thời gian trôi qua,họ đã đi cùng nhau biết bao đoạn đường trên thành phố,chở nhau đi qua bao nơi chốn hẹn hò,đối với họ hầu như nơi nào cúng là dấu chân kỷ niệm...rồi họ yêu nhau...họ đã đam mê,say đắm quấn chặt nhau vào trong vòng tay tình ái..
"Anh nói sẽ đưa em đi suốt cuộc đời..."
Nhưng chàng trai ấy đã không làm điều đó được...
Bởi vì...
Anh ta đã có gia đình...một người vợ đẹp chuẩn với làn da trắng,ăn nói giao tiếp rất được lòng người...khổ một nỗi,chính vì vậy mà cô ấy có rất nhiều người săn đón,trong đó có cả một chuyên gia người Hong kong...
Và thế là,sự rạn nứt tạm thời đã xảy ra,anh ta buồn chán,lao vào những cuộc ăn chơi thâu đêm suốt sáng...cho đến khi gặp người con gái ấy...
"Anh nhớ lần đầu tiên anh thấy nụ cười,mà em trao cho người lạc đường yêu đương,anh biết từ nay anh sẽ dối em, dù trong tim thật lòng với người anh yêu..."
Anh ta đã nhận được nụ cười cô gái ấy,và biết rằng từ đây anh ta sẽ dối...,mặc dù thật trong lòng anh ta đã yêu...một tình yêu thật sự..
.................
Họ cứ lao vào nhau qua những cuộc hẹn hò ngày càng nhiều hơn,thời gian họ dành cho nhau cũng nhiều hơn,họ đã hứa hẹn nhau với một tương lai đẹp như trong mơ...
Rồi cái ngày ấy,cái ngày mà hai người đàn bà đã hẹn gặp nhau ở một quán cà phê.cùng với anh ta,để cùng đưa ra quyết định...Anh ấy đã thực sự bối rối khi biết được là vợ anh ta thương anh ta rất nhiều,những mối giao tiếp kia chỉ dừng lại ở giới hạn,dù cô ấy đã được mời gọi một sự giàu sang nơi xứ người...(người chuyên gia kia đã bật khóc về nước một mình khi không được chấp nhận)...Vợ anh ấy cương quyết không ly dị chồng.
Anh ấy đã quyết định...bỏ ra đi một mình,không đi với ai cả...để cần có một thời gian suy nghỉ và nhìn lại tất cả moi sự việc đã qua....
Chia tay...buổi tối mưa...cô gái lặng lẽ về nơi ở trọ của mình....cô vợ cũng về nhà...anh chàng lang thang trên phố...trong đầu mỗi người giờ đây có biết bao ý nghỉ
Điện thoại anh ta rung lên khi đang đi ngoài mưa..."
-Anh ơi,về nhà đi.trời mưa lớn lắm kìa!..
-Anh ơi.đến với em đi .mưa lạnh lắm.đến với em bửa nay thôi rồi mai anh sẽ đi mà...anh đến với em hoặc là em sẽ chết trong đêm nay.
Anh ta quay về nơi cô gái tình nhân ấy...mưa lớn lắm,anh bước vội vào phòng,đèn sáng trưng không thấy một ai...dưới đất có một vài mảnh ly vỡ ..một vài giọt máu tươi vung vải. Anh chợt lạnh mình,anh tìm ,và lục tung cả căn phòng...tuyệt không thấy ai.chung quanh anh vẫn vắng lặng ghê người...anh bước ra ngoài định tìm ai đó để hỏi...
Một cái bóng nhỏ với thân hình sũng nước...mái tóc đẹp dính bệt vào khuôn mặt trắng xanh,môi tái mét run lên vì lạnh...anh chạy vội tới...ôm chầm cô gái..
-"Em đi đâu...ngoài mưa như thế này..?"
-" Em ra đứng đợi anh..."cô gái òa khóc,nép vào lòng anh ta,từng dòng,từng dòng nước mắt cứ chảy trên khuôn mặt hòa lẫn dưới mưa.
-Cổ tay em sao thế?"
-Em đã đập vỡ ly cứa vào tay nhưng em không dám...em sợ phải xa anh..."
"Mưa ướt vai em hay nước mắt em...anh muốn ôm em lau hết ưu phiền...xin hãy quên đi một giấc mơ buồn,xin hãy quên anh một kẻ đa tình.chìm trong say đắm lạc lối yêu đương..."
Họ cứ ôm nhau như thế,và dìu nhau đi về phòng...
Cô gái ngoan như một đứa bé con, để mặc anh ta lau khô và thay quần áo khác...cô gái ngước lên..."Anh ơi! anh ở bên em đêm nay đi rồi mai em trả anh về với bà ấy..."Anh nghẹn ngào ôm chặt lấy đầu cô gái...họ khóc với nhau....đêm ấy họ ôm nhau ngủ rất bình yên.
Sáng sớm hôm sau.anh chàng về nhà để thu xếp ra đi một nơi mà anh cũng không biết mình đi đâu...?
Đến nhà ...anh thấy cửa sau mở toang,và cô vợ vẫn ngồi kia ngay dưới khung cửa...
-"Em đã thức suốt đêm nay,chờ anh về..."
-"Dù trời mưa cả đêm à?"
Anh lấy vội vài bộ đồ,dắt xe ra cổng.
-"Em cứ ở nhà đi...rồi anh sẽ trở về"
....................
Anh chạy xe đi,lại có tin nhắn tới
-"Em đang đợi anh ở công viên."
Trên ghế đá,cô gái ngồi co ro lạnh.Chiếc xe dựng kia và một phần cơm sáng treo trên móc khóa...
-Em mua cơm cho anh đó,bổn phận của em mỗi ngày mà...anh đi nhớ quay về với em nha anh..."
-Ừ.rồi anh sẽ quay về mà..."
Anh nổ máy,gài số rồi lao vụt đi trong cái buổi sáng trời mưa ảm đạm đó.
Bóng cô gái ngồi trên ghế đá khuất dần xa ...
....................
Anh ta sẽ quay về với ai?
Với người yêu bé nhỏ ..?
Hay với người vợ đẹp,giầu có...
Để rồi phải thốt lên lời XIN LỖI TÌNH YÊU...?
" Tình yêu hỡi,ngàn lần xin tha thứ,xin lỗi em ngàn lần xin lỗi em,xin hãy quên đi những lời yêu,anh đã trao cho em trong tận đáy lòng....mưa ướt vai em hay nước mắt em...anh muốn ôm em lau hết ưu phiền,xin hãy quên đi một giấc mơ buồn,xin hãy quên anh một kẻ đa tình,chìm trong say đắm lạc lối yêu đương."
Bạn có thể dùng thẻ sau để: - Post hình : [img] link hình [/img] - Post video: [youtube] link youtube [/youtube]
Ngày đó,có một người đàn ông bình thường như bao người đàn ông khác,anh ta sống trong một gia đình cũng bình thường như bao gia đình khác,Anh ta có nhiều tài vặt...biết đàn,biết hát,biết làm thơ,nghe nhạc,biết vẽ,biết kể chuyện.ăn nói rất ngọt ngào...trong cuộc đời anh ta đã có biết bao nhiêu mối tình trãi qua,mối tình nào cũng có ít nhiều kỷ niệm,nhưng chỉ thoáng qua như cơn gió mùa thu...
Thế rồi cho đến một hôm...anh ta đã gặp một người con gái,một cô sinh viên tỉnh lẻ lên thành phố trọ học,,,họ đến với nhau bình thường như bao người khác,mến mộ tài nhau qua những câu hát,lời thơ,trao đổi với nhau biết bao kiến thức về học tập,văn chương,cuộc sống...
Thời gian trôi qua,họ đã đi cùng nhau biết bao đoạn đường trên thành phố,chở nhau đi qua bao nơi chốn hẹn hò,đối với họ hầu như nơi nào cúng là dấu chân kỷ niệm...rồi họ yêu nhau...họ đã đam mê,say đắm quấn chặt nhau vào trong vòng tay tình ái..
"Anh nói sẽ đưa em đi suốt cuộc đời..."
Nhưng chàng trai ấy đã không làm điều đó được...
Bởi vì...
Anh ta đã có gia đình...một người vợ đẹp chuẩn với làn da trắng,ăn nói giao tiếp rất được lòng người...khổ một nỗi,chính vì vậy mà cô ấy có rất nhiều người săn đón,trong đó có cả một chuyên gia người Hong kong...
Và thế là,sự rạn nứt tạm thời đã xảy ra,anh ta buồn chán,lao vào những cuộc ăn chơi thâu đêm suốt sáng...cho đến khi gặp người con gái ấy...
"Anh nhớ lần đầu tiên anh thấy nụ cười,mà em trao cho người lạc đường yêu đương,anh biết từ nay anh sẽ dối em, dù trong tim thật lòng với người anh yêu..."
Anh ta đã nhận được nụ cười cô gái ấy,và biết rằng từ đây anh ta sẽ dối...,mặc dù thật trong lòng anh ta đã yêu...một tình yêu thật sự..
.................
Họ cứ lao vào nhau qua những cuộc hẹn hò ngày càng nhiều hơn,thời gian họ dành cho nhau cũng nhiều hơn,họ đã hứa hẹn nhau với một tương lai đẹp như trong mơ...
Rồi cái ngày ấy,cái ngày mà hai người đàn bà đã hẹn gặp nhau ở một quán cà phê.cùng với anh ta,để cùng đưa ra quyết định...Anh ấy đã thực sự bối rối khi biết được là vợ anh ta thương anh ta rất nhiều,những mối giao tiếp kia chỉ dừng lại ở giới hạn,dù cô ấy đã được mời gọi một sự giàu sang nơi xứ người...(người chuyên gia kia đã bật khóc về nước một mình khi không được chấp nhận)...Vợ anh ấy cương quyết không ly dị chồng.
Anh ấy đã quyết định...bỏ ra đi một mình,không đi với ai cả...để cần có một thời gian suy nghỉ và nhìn lại tất cả moi sự việc đã qua....
Chia tay...buổi tối mưa...cô gái lặng lẽ về nơi ở trọ của mình....cô vợ cũng về nhà...anh chàng lang thang trên phố...trong đầu mỗi người giờ đây có biết bao ý nghỉ
Điện thoại anh ta rung lên khi đang đi ngoài mưa..."
-Anh ơi,về nhà đi.trời mưa lớn lắm kìa!..
-Anh ơi.đến với em đi .mưa lạnh lắm.đến với em bửa nay thôi rồi mai anh sẽ đi mà...anh đến với em hoặc là em sẽ chết trong đêm nay.
Anh ta quay về nơi cô gái tình nhân ấy...mưa lớn lắm,anh bước vội vào phòng,đèn sáng trưng không thấy một ai...dưới đất có một vài mảnh ly vỡ ..một vài giọt máu tươi vung vải. Anh chợt lạnh mình,anh tìm ,và lục tung cả căn phòng...tuyệt không thấy ai.chung quanh anh vẫn vắng lặng ghê người...anh bước ra ngoài định tìm ai đó để hỏi...
Một cái bóng nhỏ với thân hình sũng nước...mái tóc đẹp dính bệt vào khuôn mặt trắng xanh,môi tái mét run lên vì lạnh...anh chạy vội tới...ôm chầm cô gái..
-"Em đi đâu...ngoài mưa như thế này..?"
-" Em ra đứng đợi anh..."cô gái òa khóc,nép vào lòng anh ta,từng dòng,từng dòng nước mắt cứ chảy trên khuôn mặt hòa lẫn dưới mưa.
-Cổ tay em sao thế?"
-Em đã đập vỡ ly cứa vào tay nhưng em không dám...em sợ phải xa anh..."
"Mưa ướt vai em hay nước mắt em...anh muốn ôm em lau hết ưu phiền...xin hãy quên đi một giấc mơ buồn,xin hãy quên anh một kẻ đa tình.chìm trong say đắm lạc lối yêu đương..."
Họ cứ ôm nhau như thế,và dìu nhau đi về phòng...
Cô gái ngoan như một đứa bé con, để mặc anh ta lau khô và thay quần áo khác...cô gái ngước lên..."Anh ơi! anh ở bên em đêm nay đi rồi mai em trả anh về với bà ấy..."Anh nghẹn ngào ôm chặt lấy đầu cô gái...họ khóc với nhau....đêm ấy họ ôm nhau ngủ rất bình yên.
Sáng sớm hôm sau.anh chàng về nhà để thu xếp ra đi một nơi mà anh cũng không biết mình đi đâu...?
Đến nhà ...anh thấy cửa sau mở toang,và cô vợ vẫn ngồi kia ngay dưới khung cửa...
-"Em đã thức suốt đêm nay,chờ anh về..."
-"Dù trời mưa cả đêm à?"
Anh lấy vội vài bộ đồ,dắt xe ra cổng.
-"Em cứ ở nhà đi...rồi anh sẽ trở về"
....................
Anh chạy xe đi,lại có tin nhắn tới
-"Em đang đợi anh ở công viên."
Trên ghế đá,cô gái ngồi co ro lạnh.Chiếc xe dựng kia và một phần cơm sáng treo trên móc khóa...
-Em mua cơm cho anh đó,bổn phận của em mỗi ngày mà...anh đi nhớ quay về với em nha anh..."
-Ừ.rồi anh sẽ quay về mà..."
Anh nổ máy,gài số rồi lao vụt đi trong cái buổi sáng trời mưa ảm đạm đó.
Bóng cô gái ngồi trên ghế đá khuất dần xa ...
....................
Anh ta sẽ quay về với ai?
Với người yêu bé nhỏ ..?
Hay với người vợ đẹp,giầu có...
Để rồi phải thốt lên lời XIN LỖI TÌNH YÊU...?
" Tình yêu hỡi,ngàn lần xin tha thứ,xin lỗi em ngàn lần xin lỗi em,xin hãy quên đi những lời yêu,anh đã trao cho em trong tận đáy lòng....mưa ướt vai em hay nước mắt em...anh muốn ôm em lau hết ưu phiền,xin hãy quên đi một giấc mơ buồn,xin hãy quên anh một kẻ đa tình,chìm trong say đắm lạc lối yêu đương."
Bạn có thể dùng thẻ sau để: - Post hình : [img] link hình [/img] - Post video: [youtube] link youtube [/youtube]